gửi bởi caotheanh » Thứ 5 05/03/09 15:24
Tôi có một số quan điểm đồng ý với Dokhoa và một số quan điểm khác:
1. KHông thể đồng nhất Văn hóa và học vấn. Trong lý lịch ngày xưa người ta dùng "trình độ văn hóa:........" là không chính xác. Mà phải là trình độ học vấn. "Trình độ văn hóa" không thể cân đo đong đếm cụ thể được, nó là một phạm trù. Vì vậy không dùng trình độ văn hóa.
2. Cái gì cũng có giá trị, có văn hóa của nó. Thế nhưng không nên lạm dụng dùng từ Văn hóa gắn ghép cho các đối tượng cụ thể, mà phải có chọn lọc.
3. TRong chừng mực xem xét vấn đề có văn hóa hay không? phù hợp hay không phù hợp: chúng ta nên xem và đặt các đối tượng dưới dạng "Đạt chuẩn văn hóa". Vậy chuẩn văn hóa là gì? Chúng ta đặt ra các chỉ tiêu cụ thể (trong đó có tiêu chỉ học vấn là ví dụ), nếu đối tượng thỏa mãn các tiêu chí thì gọi là đặt chuẩn (xét trong hệ tọa độ C-k-T)
4. Nhiều người dùng sai hay hiểu dưới nhiều lớp nghĩa của Văn hóa đó là vấn đề của họ. Chúng ta không đồng nhất quan điểm của họ mà phán xét văn hóa dưới góc đó nào, dùng lập luận của khoa học mà xác định giá trị văn hóa hay không?
5. Có một thực tế mà ta phải nhìn nhận: Người có học vấn cao chưa chắc có văn hóa và ngược lại, người có văn hóa chưa chắc có học vấn cao và ngược lại. HỌc vấn chỉ là một trong những cơ sở để hình thành hay giúp cho con người đó có giá trị văn hóa (đang xét) ưu thế hơn những nười khác.
Văn hóa là chuẩn mực (xét theo khía cạnh nào đó) đánh giá giá trị của một xã hội, cộng đồng, con người trong một cái chung nhất định mà chúng ta có thể mường tượng nó ra, phù hợp hay không trong sự kiểm soát và phát triển của xã hội loài người.