Gần đây báo chí có đưa lên câu chuyện về bé Yue Yue bị xe tải cán qua 2 lần . Tôi xin đưa lên lại nội dung chi tiết mà báo đã đăng để các bạn nào biết nhưng chưa đọc kỹ thì đọc lại :
"Theo China Daily, hình ảnh từ camera giám sát được giới thiệu trên đài truyền hình địa phương cho thấy, cô bé Yue Yue đang đi dạo trong một khu chợ kim khí cách nhà khoảng 100m ở Phật Sơn, tỉnh Quảng Đông hôm thứ Năm (13/10), thì bị một chiếc xe tải cán phải lúc 5h26 chiều. Sau đó, có 3 người qua đường phát hiện ra cô bé bị thương nằm trên đường, nhưng tất cả họ đều bỏ đi.
Người qua đường vô cảm bỏ mặc bé gái bị xe tải cán
Một người đi đường bỏ mặc bé gái nằm trên đường.
Cô bé sau đó còn bị một chiếc xe tải khác cán qua. Tiếp theo, những người đi xe đạp điện, đi xe ba bánh và ba người đi đường khác đều bỏ mặc đứa bé, trong khi không ai ở các cửa hàng gần đó đến giúp đỡ nạn nhân.
7 phút sau khi cô bé bị đâm ngã, một người nhặt rác 57 tuổi mới chú ý và bế nạn nhân vào lề đường. Người phụ nữ này cố nói chuyện với những người chủ cửa hàng nhưng không có ai giúp đỡ. Người nhặt rác sau đó đi vào một khu phố và vài giây sau, mẹ của cô bé xuất hiện và đưa cô bé đi cấp cứu.
Yue Yue đã được cấp cứu ở Phật Sơn, trước khi được chuyển tới Bệnh viện Đa khoa của Quân đội tại Quảng Châu cùng ngày hôm đó. Wen Qiang, phó giám đốc đơn vị chăm sóc đặc biệt của bệnh viện cho hay, cô bé bị chấn thương nghiêm trọng, không thể tự hô hấp và gần như bị chết não khi được đưa tới bệnh viện. Theo lời một bác sĩ họ Peng, cô bé được bệnh viện thông báo là bị chết não vào chiều qua và có thể tử vong bất kỳ lúc nào. Khả năng lạc quan nhất là cô bé sẽ sống với tình trạng thực vật trong phần đời còn lại."
Nhưng giờ đây bé đã qua đời .
Câu chuyện này đã được Thầy Thêm đưa ra trong tuần qua cho lớp K12 để bàn về vấn đề đạo đức của con người trong xã hội được coi văn minh, phát triển như xã hội Trung Quốc .
Bản thân tôi, do bận rộn nên chỉ nghe thông tin về câu chuyện đó qua người thân ,khi đó tôi vô cùng bức xúc trước sự vô cảm của những con người trong câu chuyện đó nhưng tuần qua khi nghe Thầy Thêm nói nhắc lại sự kiện đó và thông tin cháu bé đã qua đời . Hôm nay,dù bận rộn tôi cũng quyết lên mạng đọc lại câu chuyện và viết bài để lớp K12 cũng thảo luận .
Khi đọc lại chi tiết của bài báo, tôi thật sự muốn khóc,nhất là khi nhìn hình ảnh cháu bé với khuôn mặt dễ thương, hồn nhiên nhưng xung quanh đầy những sợi dây nước biển, truyền máu ...Thật quá đau lòng . Là một ngưòi cũng đã có gia đình và có 1 đứa con , tôi thật sự rất thông cảm với sự mất mát quá lớn với cha mẹ bé nhất là đối với xã hội TQ mà mỗi gia đình chỉ có 1 người con .
Càng thương xót bé và cảm thông với ba mẹ bé , tôi càng giận những người qua đường đã bỏ qua cơ hội cứu sống một sinh mạng bé bỏng , dù rằng không có tình cảm yêu thương như của người bố người mẹ dành cho con nhưng họ cũng là những người đã có gia đình và người thân, làm sao mà họ không hiểu được bốn chữ "mất mát người thân ". Giả dụ như họ không nghĩ đến lúc đó nhưng là sinh mạng của một con người chứ đâu phải là vật vô tri vô giác . Một con vật như con chó con mèo mình nuôi khi chết đi mình còn thương còn tiếc huống chi 1 con người trong mỗi quan hệ xã hội mà mình đang sống . ĐIều này lại càng bị lên án trong cái xã hội được cho là rất tiến bộ, giàu có , văn minh hơn trước rất nhiều như Trung Quốc .
Và điều đáng trách hơn cả đó là giới truyền thông TQ khi cứ đưa ra bình luận việc một người nhặc rác cứu sống đứa trẻ và cứ hỏi đi hỏi lại hành động của bà đại loại "bộ bà muốn nổi tiếng à " ; "bà nghĩ gì khi cứu đứa bé trong khi không ai cứu". Đây là một công cụ của chính phủ trong việc định hướng và điều chỉnh xã hội một cách tốt đẹp hơn . Thế nhưng một hành động tốt đẹp,bình thường, đúng nghĩa của một con người thì lại bị cho là bất thường đối với những người được coi là có học vấn(những người phỏng vấn) so với một bà già nghèo, lang thang. Và chính sự quá vô cảm của những người đi đường đã góp phần tước đi mạng sống của bé Yue Yue và chính ý nghĩ và hành động bất thường của giới truyền thông TQ đã làm cho một người tốt phải trốn đi nơi khác sinh sống như kẻ phạm tội.
Xin hay đọc lại bài nói về bà già mù chữ cứu bé Yue Yue:
http://www.zing.vn/news/chuyen-la/nguoi ... 30583.html
Câu hỏi đặt ra : "Trong xã hội ngày nay có phải cái xấu và tốt lẫn lộn nhau, cái xấu lấn át cái tốt và một biểu hiện của cái tốt sẽ trở thành quái dị chăng ? " "Không lẽ trong xã hội ngày càng phát triển, văn minh thì không còn tình người nữa sao "
Theo suy nghĩ của mình là :
Thật ra thì từ xưa đến nay cái tốt bao giờ cũng thắng cái xấu. Chỉ có điều trong từng giai đoạn có thể có lúc cái xấu lấn át cái tốt hoặc cái xấu bị cái tốt kìm hãm mà thôi.
Từ câu chuyện của bé Yue Yue, nhìn lại Việt Nam ,ta thấy thật sự cũng có lúc có nơi vẫn xuất hiện sự vô cảm tuy chưa đến nỗi như TQ . Ví dụ như : Trong cánh tài xế vẫn có quy ước ngầm với nhau "luật bất thành văn " thà cán chết để bảo hiểm lo trọn gói chứ bị thương thì phải chịu nuôi suốt đời "; hoặc khi thấy người vô tội bị đánh bị hành hạ trên đường đôi lúc không ai can ngăn,giúp đỡ ...Ở đây không phải người Việt Nam vô cảm nhưng vì những lý do như sợ bị liên lụy hoặc sợ bị kẻ thương do tham gia giúp đỡ hoặc sợ bị lường gạt ...Tuy nhiên cũng còn rất nhiều những con người tốt trong xã hội của VN như việc những người tự nguyện thành lập đội bắt cướp bắt trộm ở Bình Dương , những người tự nguyện đứng ra giúp điều phối giao thông , những hành động như nhường chỗ cho người già, trẻ em, phụ nữ trên xe buýt, cho người ăn xin bị tàn tật, già cả một ít tiền lẻ (dù có thể bị lường gạt do thủ đoạn trá hình của một số người này nhưng thà bị gạt một tí còn hơn lỡ người ta khó khăn thật sự thì sao "thà bị người phụ chứ đừng phụ người " ).... thật đáng trân trọng biết bao và cần phát huy nhiều hơn nữa.
Chúng ta đang sống trong một xã hội vật chất và tinh thần . Chúng ta hãy lao động, làm việc, học tập hết mình để kiếm tiền nuôi bản thân và gia đình, đó là hoàn toàn đúng đắn và cần thiết thế nhưng bên cạnh đó chúng ta còn có khía cạnh tinh thần mà nó có giá trị vô cùng lớn và không thể thiếu được trong mỗi chúng ta. Người ta nói có tiền là có tất cả nhưng tôi cho rằng điều đó không đúng, tiền chỉ giúp cho ban có cái hào nhoáng bên ngoài mà thôi chứ không thể nói lên được cái giá trị thực chất bên trong con người bạn chính vì thế có biết bao nhiêu người có tiền bạc nhưng có hạnh phúc đâu , chính vì thế có bộ phim "Khi người giàu khóc" mà thầy Triết đã nói (cái khóc của họ còn thảm thiết hơn những người nghèo tuy nhiều khi khóc không nước mắt ).
Chúng ta hãy sống sao cho có ý nghĩa, hãy sống có tình người, đừng vô cảm trước nỗi đau của người khác như những người trong câu chuyện bé Yue Yue ....đặc biệt là đối với lớp VHHK12 các anh chị và các bạn nhé... để đến lúc trở về với đất (khi nào già đó nha) thì không cảm thấy mình sống hoài, sống phí .
Qua đây xin gửi những tình cảm tốt đẹp nhất đến với bà Chen Xianmei, một người bình thường nhưng phi thường dù rằng giữa tôi và bà không hề quen biết,không hiểu ngôn ngữ nhau và những lời này cũng không đến được với bà . Mong bà biết rằng, ở một nơi xa có một đứa cháu của bà luôn luôn ủng hộ việc làm cao cả của bà, chúc bà sức khỏe và cầu mong hạnh phúc đến với bà .