nếu xem Văn hóa là một hệ thống hữu cơ các giá trị vật chất và tinh thần do con người sáng tạo và tích lũy, thì văn học cũng chính là văn hoạ
Văn học Việt Nam sau thời kỳ đổi mới có những bước chuyển tích cực, nói về con người cá nhân nhiều hơn, tuy vậy, nó vẫn nhuốm 1 màu sắc buồn man mác và ảm đam đến nao lòng như trong sáng tác của Nguyễn Ngọc Tư, hay tập thơ Lô lô của Ly Hoàng Ly, và những truyện ngắn của các nhà văn trẻ bây giờ
Vậy làm sao để văn học phát triển hơn?
Đồng ý là văn học nói về cuộc sống, nhưng nó phải đưa con người đến ước mơ, đến hạnh phúc, để thấy là cuộc sống này dù đau khổ, nhưng vẫn có lối thóat, làm cho người ta vẫn còn có thể hy vọng tin tưởng vào niềm vui và hạnh phúc trong cuộc đời. ấy thế mà họ cứ hòai niệm về 1 thời đại huy hoàng trong cuộc chiến đã qua. Xây đắp xung quanh mình những ảo tưởng về quá khứ. Hay chỉ nói đến nỗi buồn miên man
Mà cũng khó có thể nói được. Vì thời đại ngày nay là thời đại của văn hóa nghe nhìn. văn hóa đọc mất dần đi chỗ đứng của nó, hơn nữa, chỉ những ai buồn mới co thể viết được văn chăng?và nhờ như vậy nó mới hay được? Chắc có lẽ chính vì thế mà văn học VN trong những năm gần đây không phát triển nỗi.
Cũng có lẽ, như lời của giáo sư Trần Văn Đoàn đã nói rằng, Văn hóa VN là văn hóa bảo vệ. (mà VH bảo vệ là không muốn mất đi cái gì hết: cả xấu lẫn tốt. )Khi bị ngọai xâm, dó là lúc dân tộc VN trở nên hào hùng nhất, sáng lạn nhất. Khi hòa bình thì cuộc sống của người VN vẫn cố gắng bảo vệ mà không thể phát triển được.
Lịch sử đã chứng minh điều đó. Từ thời xa xưa, Lịch sử dân tộc VN đã gắng với biết bao cuộc chiến, hết cuộc chiến này đến cuộc chiền tranh khác, và những lúc huy hòang nhất, là lúc lịch sử VN đước viết lên trong các cuộc chống quân xâm lược Tống, Nguyên, Minh, Thanh với bao cuộc chiến lẫy lừng do Lý Thường Kiệt,Trần Hưng Đạo đến Lê Lợi rồi Nguyễn Huệ đã làm rạng danh lịch sử dân tộc đó. Cho đến ngày hôm nay sau cuộc kháng chiến chống Pháp, Mỹ, Lịch sử Việt Nam vẻ vang hơn bao giờ hết vì tự cho rằng mình đã chiến thắng 2 đế quốc hùng cường trên thế giới.
Khi cuộc chiến đã qua đi. Vn vẫn cố gắng bảo vệ mình trong lớp vỏ bọc của mình với các nước tư bản, Chỉ trong những năm gần đây, Vn đã phát huy vai trò của mình trên trường quốc tế. Vn có thể hy vọng vào tương tai.
Vậy để muốn phát triển, VN cần phải thay đổi, và nhât là chuyển đổi từ văn hóa bảo vệ sang văn hóa phát triển. Có nghĩa là thay đổi tư duy, từ cảm tính sang lý tính nhiều hơn.
Nhưng điều này không phải dễ dàng trong 1 sớm 1 chiều, nhưng dù sao đi nữa, vẫn có những tín hiệu đáng mừng ở những tp lớn, lối sống đó đã thay đổi rất nhiều.
Bên cạnh đó, cuộc sống ngày hôm nay đã vấp phải những vấn đề hết sức đáng lo ngại về những vấn đề xã hội. Kinh tế thay thay đổi kéo theo sự thay đổi các giá trị văn hóa đáng được giữ gìn. Nhất là lối sống của giới trẻ ngày hôm nay. Ngoài những bạn trẻ sống với ước mơ, lý tưởng của mình thì 1 số khác lại không tìm thấy chính mình tróng thế giới quá bao la và phức tạp này. Họ chỉ biết vui chơi, sống không có mục đích, hy vọng gì cho tương lai. Còn không thì sống cho cái tôi, cho chủ nghĩa cá nhân của mình
hơn thế nữa, chúng ta đang đối mặt với những lối sống sa đọa chưa từng thấy trong lịch sử đã qua khi tiếp xúc với văn hóa phương Tây.
Chính vì lẽ đó, hơn bao giờ hết, chúng ta cần phải chú trọng các vấn đề giáo dục, văn hóa lối sống cho thanh thiếu niên ngay từ còn bé. cần có 1 định hướng, văn hóa rõ ràng để VN không bị mất đi cội rễ của nó. Bởi vì phát triển về Kinh tế, mà không trú trọng đến văn hóa là 1 điều hết sức đáng lo ngại.
Hình như mình đã đi xa vấn đề ban đầu, từ văn học, đã nói lấn sang cả văn hóa kinh tế luôn rùi. hihi. Nếu có ai đó tình cờ ghé ngang và đọc những dòng này thì cũng hãy vui lòng cho vài ý kiến .
Chân thành cảm ơn