[center]VỀ MIỀN DƯƠNG TỬ[/center]
Ngày 3 tháng 6 năm 2011…
Vừa đáp máy bay xuống sân bay Phố Đông Thượng Hải, tôi đã cố giương mắt tìm kiếm tấm bảng tên mình mà một ai đó đang cầm. Tìm mãi, tìm mãi chẳng thấy đâu cả. Chẳng lẽ họ quên đón mình nhỉ? Từ Thượng Hải về Gia Hưng ít nhất cũng 150 km, mình đi làm sao đây? Thôi kệ, có thể họ đến trễ, thế nào họ cũng đến ấy mà!
15 phút, rồi 30 phút trôi qua. Chờ và chờ. Trời ạ, hóa ra họ cũng đang trương bảng tìm kiếm mình từ lâu, có điều họ không viết tên mình mà lại ghi chung chung “đón khách của UBND tp. Gia Hưng”. Thảo nào…
Đang bâng khuâng sung sướng vì không phải tự mình tìm cách tự đi nữa thì một chiếc xe cảnh sát đỗ xịch trước mặt. Chuyện gì nữa đây? Xe cảnh sát ấy, sợ quá!
Nhưng không, họ dùng xe cảnh sát đến đón mình! Không thể tin vào mắt mình.
Xe chạy bon bon trên đường cao tốc Thượng Hải-Hàng Châu, mà ở khu vực Dương Tử này có đến hàng tá đường cao tốc như thế. Rồi con sông Hoàng Phố hiện ra, một chiếc cầu đồ sộ bắc qua sông, ở đầu kia của con sông này là một “bến Thượng Hải” sớm đi vào âm nhạc và nổi tiếng khắp thế giới.
Dọc đường đi, tôi trố mắt nhìn, ruộng đồng, vườn cây xen kẽ với các cụm dân cư sầm uất, nhà nào nhà nấy đều 2-3 tầng chứ không ít. Tôi lấy làm lạ hỏi anh nhân viên lái xe, anh này bảo “nông thôn đấy!”. Trời, nông thôn mà giàu có, sầm uất thế này thì sung sướng quá! Người Gia Hưng chỉ làm một vụ lúa, một vụ màu, thời gian còn lại thì làm tiểu thủ công nghiệp và dịch vụ. Khắp đồng bằng Dương Tử đều có khu công nghiệp. Con sông Dương Tử quá khoan dung, phù sa bồi đắp mỗi ngày một ít đã làm nên sự thịnh vượng ấy của miền Dương Tử.
[center][/center]
[center]Gia Hưng nằm giữa Thượng Hải và Hàng Châu[/center]Gia Hưng là một vùng của tỉnh Chiết Giang, có thủ phủ là thành phố Gia Hưng, bên dưới còn có các thành phố cấp huyện như Bình Hồ, Đồng Hương, Hải Ninh, Hải Diêm, Gia Thiện, hai quận Tú Châu và Nam Hồ. Toàn vùng có diện tích gần 4.000 km2, tức gấp rưỡi thành phố Hồ Chí Minh, dân số 3,5 triệu người. Riêng thủ phủ Gia Hưng có khoảng 500.000 dân.
[center][/center]
[center]Gia Hưng - Giang Nam cổ trấn[/center]Chúng tôi vào ở khách sạn Dương Quang ngay tại trung tâm Gia Hưng, lưng tựa vào dòng Đại Vận Hà lịch sử…
Theo dấu chân Việt cổ…
Khoảng 7000 năm trước, tiền dân người Bách Việt đã có mặt ở Gia Hưng, họ là cư dân Mã Gia Bang, hậu duệ của cư dân Hà Mẫu Độ từ phía nam vịnh Hàng Châu phát triển lên. Sau Mã Gia Bang là văn hóa Lương Chử và văn hóa Tung Trạch phát triển trên nền tảng Mã Gia Bang. Nơi đây từng xuất hiện nhà nước cổ Phòng phong (3000-35000 năm trước), trước khi bước vào thời kì Ngô-Việt giao tranh.
[center][/center]
[center]Di vật văn hóa Mã Gia Bang[/center]
[center] [/center]
[center]Di vật văn hóa Lương Chử và Tung Trạch[/center]
Gia Hưng từ trong lịch sử bước ra như một vùng chinh chiến biên thùy thời Ngô-Việt. Vùng đất Thái Hồ phía bắc Gia Hưng là đất Ngô, vùng vịnh Hàng Châu phía nam Gia Hưng là đất Việt. Gia Hưng vốn có tên là đất Hòa, nơi từng diễn ra trận đánh ác liệt giữa quân Ngô và quân Việt vào năm 496 trCN. Vùng đất đất, nước giao hòa này đã không biết bao nhiêu lầu binh biến, máu chảy đầu rơi, do không may nằm giữa hai thế lực “hùng bá tứ phương”.
[center][/center]
[center]Trận Túy Lý năm 496 trCN[/center]
Con sông chảy ngang qua thành phố cắt ngang với con kênh đào Đại Vận Hà (thời Tùy) trứ danh tạo nên một chiếc hồ tự nhiên (Nam Hồ) tuyệt đẹp, là trái tim của thành phố. Tương truyền, đoàn thuyền của Việt Vương Câu Tiễn đã đưa hai người đẹp Tây Thi và Trịnh Đán đi ngang qua đây trước khi vào cung Oán Nga trên đất Ngô. Ngoại vi thành phố Gia Hưng có một chiếc cầu lịch sử có khắc tên “Lưỡng Quốc kiều”. Nàng Tây Thi đã từng nhỏ lệ khi ngoái đầu nhìn lại cố quốc trước khi thả mình theo dòng định mệnh.
Năm 496 trCN, Việt diệt Ngô sau kỳ án 10 năm nằm gai nếm mật của Câu Tiễn. Ngô Phù sai ban cho trung thần Ngũ Tử Tư một thanh gươm tự sát, ngay bên bờ Nam Hồ. Quân Vu Việt tràn vào Ngô thành, cắt đầu Ngũ Tử Tư treo ở cửa nam Ngô Thành, vứt thi thể xuống sông. Nước Ngô mất. Nhà nước Ngô Việt (ghép tên Ngô và Việt) thống nhất toàn vùng Thái Hồ - vịnh Hàng Châu ngày càng lớn mạnh, uy danh dần dà lan rộng đến tận hồ Phiên Dương trên đất Giang Tây, vô tình đã biến Ngô Việt thành cái gai không thể chấp nhận của nước Sở vùng Động Đình. Sở Việt giao tranh, vùng đất Gia Hưng một lần nữa chứng kiến trận thủy chiến kinh hoàng trước khi Sở diệt Việt (xem Việt Tuyệt Thư – Viên Khang). Thời gian dần trôi qua, năm 221 trCN, vùng Gia Hưng trở thành một bộ phận của Tần, rồi Tây Hán, Đông Hán… Người Hán vào ở lẫn với người Ngô Việt. Dưới chính sách Hán hóa mạnh mẽ thời Hán, cư dân Ngô Việt dần dà bị đồng hóa, phương ngữ Ngô của tiếng Hán miền Dương Tử hình thành trên cơ sở kết hợp giọng nói Ngô Việt + Hán. Đến thời Tam quốc, quá trình ấy cơ bản hòa thành khi binh đoàn Đông Ngô lần lượt tiêu diệt những nhóm cư dân Việt cuối cùng lui về ở ẩn trên những vùng núi cao rừng thẳm (dân Sơn Việt).
Thái Tử con trai Tôn Ngô tên Hòa 和, theo luật Đông Ngô phủ Gia Hòa 嘉禾đổi tên thành phủ Gia Hưng 嘉兴 do đồng âm Hòa.
[center][/center]
[center]Tôn Quyền thăm vùng đất Gia Hòa[/center]
Thời Tùy, con kênh đào Đại Vận Hà hình thành, phủ Gia Hưng trở thành một trong những thị trấn điển hình của miền Giang Nam, nơi các hoàng đế Trung Hoa các triều đại về sau không ngừng ghé qua vi hành.
Cuối thời thịnh Đường, vùng đất này trỗi dậy và hình thành một quốc gia dù không đượng nhà Đường công nhận: Ngô Việt quốc với 5 đời vua, kinh đô đóng ở vùng Thái Hồ. So song với Ngô Việt quốc là nước Mân Việt vùng Phúc Kiến. Về sau, cả hai đều bị Tống triều chinh phục.
Sau thời Tống, vùng đất hạ lưu Dương Tử trở thành một bộ phận quan trọng của Trung Quốc khi các thành Lâm An (Hàng Châu), Tô Châu, Gia Hưng, Thiệu Hưng.. trở thành các thành phố chủ lực về kinh tế.
Đến nay, Gia Hưng cơ bản trở thành một vùng công nghiệp điển hình của miền đồng bằng Dương Tử…
[center] [/center]
[center]Đoạn Đại Vận Hà chảy qua Gia Hưng[/center]