Nhân bài giảng của TS Nguyễn Văn Hiệu, thầy có dẫn chứng một ví dụ về từ "sexy" qua hai cách hiểu của người Á Đông và người phương Tây. Một nữ sinh Việt Nam mặc áo dài thướt tha được một anh người Mỹ khen là sexy thì tỏ ra lúng túng, thẹn thùng. TS Nguyễn Văn Hiệu giải thích là do hai nền văn hoá khác nhau nên có cách hiểu khác nhau :
Người Á Đông nghĩ sexy là khái niệm dung tục, có liên quan đến tình dục, và đó là lời chê.
Người phương Tây hiểu sexy là dễ thương, xinh đẹp không có liên quan gì đến yếu tố tình dục. Đây là lời khen.
Nhưng, có một vấn đề tôi vẫn thấy không ổn : vậy sexy có từ gốc là sex , bằng tư duy phân tích của người phương Tây thì không thể nào nói nó không liên quan gì đến yếu tố tình dục. Nếu chúng ta chấp văn hoá phương Tây là văn hoá du mục : trọng nam, dương tính, mang tính động... thì điều này đã lý giải tại sao người phương Tây xem sexy là tiêu chuẩn đề đánh giá cái đẹp. Cái nhìn của họ là cái nhìn của "người đàn ông", tư duy của họ là tư duy phân tích khoa học, cái gì sờ và thấy được thì mới có giá trị. Từ "sexy" ở đây gợi lên điều gì? Đó là khả năng tình dục, đó là sức sống , khả năng gợi cảm, quyến rũ, khêu gợi... Người mà không có khả năng này thì vứt đi. Đơn giản là họ thiếu sức sống, không thu hút được bản năng giới tính của người khác phái.
Một điều trớ trêu là tính từ này được du nhập vào nước ta gần đây qua làn sóng Âu hoá trong điều kiện người Việt chưa tiếp thu được cách hiểu nghĩa của từ, cứ thấy từ gì liên quan đến sex thì cho là dùng để chế nhạo , là đồi truỵ. Do đó tôi đề xuất cần phải thay đổi cách hiểu của người Việt Nam về từ " sexy " thông qua việc giáo dục văn hoá phương Tây ứng dụng trong cách hiểu từ này. Thay vì bẻ cong nghĩa gốc của từ là chỉ đề cập đến khía cạnh dễ thương, xinh đẹp. Hiểu đúng nghĩa một từ ta có thể hiểu một nền văn hoá trọng tình dục của phương Tây như thế nào, tại sao họ coi trọng tự do về tình dục và có những quy định thoáng hơn về tình dục - vấn đề mà ở Á Đông vẫn được xem là tế nhị, kín đáo.