BÀI TẬP 4: XÂY DỰNG ĐỊNH NGHĨAĐỀ TÀI
“PHÁT TRIỂN VĂN HÓA DU LỊCH
CỦA THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH TRONG BỐI CẢNH CÁCH MẠNG CÔNG NGHIỆP 4.0”
ĐỊNH NGHĨA:
VĂN HÓA DU LỊCHTrong bài nghiên cứu “Phát triển sản phẩm du lịch trên nền tảng các di sản văn hóa: Công cụ hữu hiệu để quảng bá Việt Nam”, in trong công trình “Vấn đề phát triển văn hóa” (qua văn kiện qua văn kiện Đại hội Đảng lần XI), do Đỗ Ngọc Anh & Đỗ Thị Minh Thúy chủ biên, NXB. Văn hóa Thông tin (2013) và bài nghiên cứu “Văn hóa du lịch: sản phẩm của văn hóa Việt Nam trong tiến trình hội nhập, toàn cầu hóa hiện nay” đăng trên website của trường Cao đẳng Văn hóa Nghệ thuật và Du lịch và website của Trung tâm văn hóa: Lý luận và ứng dụng, TS Dương Văn Sáu, chuyên gia trong lĩnh vực du lịch, đưa ra khái niệm về văn hóa du lịch như sau:
“Văn hóa du lịch là một khoa học mà đối tượng nghiên cứu của nó là văn hóa Việt Nam, mục tiêu của nó là đáp ứng và thỏa mãn các nhu cầu khác nhau ngày càng cao, càng văn hóa của du khách trong và ngoài nước. Văn hóa du lịch chính là phương pháp để giải bài toán cung-cầu của du lịch Việt Nam trong tiến trình hội nhập. Do vậy, Văn hóa du lịch chính là sản phẩm của văn hóa Việt Nam trong quá trình hội nhập, toàn cầu hóa hiện nay”
“Văn hóa du lịch là một bộ môn khoa học nghiên cứu về mối quan hệ ứng xử của các nhóm đối tượng: du khách, nhà cung ứng dịch vụ du lịch, cộng đồng dân cư và quản lý Nhà nước liên quan đến du lịch thông qua việc tiếp cận, phát huy, thụ hưởng và bảo tồn các giá trị của tài nguyên du lịch”.
Trong các trang web chuyên về định nghĩa, không có định nghĩa nào về Văn hóa du lịch mà chỉ có định nghĩa về Du lịch văn hóa (Cultural tourism)
Định nghĩa của tác giả:
“Văn hóa du lịch là một bộ môn khoa học nghiên cứu về các giá trị của nhân tố văn hóa trong hoạt động du lịch”