Môn học: Phương pháp nghiên cứu trong Văn hóa học
Giảng viên: GS.TSKH. Trần Ngọc Thêm
Học viên: Trần Thị Thùy Trang
MSHV: 176031060110
Lớp: Cao học Châu Á học K17 (đợt 2)
BÀI TẬP THỰC HÀNH 1: PHÂN TÍCH ĐỀ TÀI
Tên đề tài:
TÍNH CÁCH ĐỌC VỊ KHÔNG GIAN CỦA NGƯỜI NHẬT1. Phân tích cấu trúc ngữ pháp của tên đề tài[Tinh cách đọc vị không gian] [< của người Nhật Bản>]
- Cụm từ trung tâm: Tính cách đọc vị không gian
- Cụm từ định tố: của người Nhật
2. Xác định đối tượng và phạm vi nghiên cứu- Đối tượng nghiên cứu: người Nhật Bản
- Chủ thể: Tính cách đọc vị không gian
- Không gian: Nhật Bản
- Thời gian: không giới hạn
3. Sơ đồ cấu trúc cấp hệ của các khái niệm4. Xác định trọng tâm nghiên cứu- Các cặp phạm trù đối lậpTrọng tâm nghiên cứu:- Chứng minh giả thiết: Tính đọc vị của người Nhật bắt nguồn do ảnh hưởng của xã hội nông thôn khép kín, tác động của yếu tố văn hoá nông nghiệp, vị trí địa lý, cộng thêm ảnh hưởng của ý thức trách nhiệm liên đới do các chính sách xã hội từ thời Edo như “tổ chức 5 người”, thời Minh Trị như “Phú quốc cường binh”, “Tổng động viên quốc gia”, “Tuyển dụng suốt đời”.
- Tại sao tính cách đọc vị không gian của người Nhật lại vượt trội hơn các dân tộc khác (điển hình như người Trung Quốc, Việt Nam)?
- Tính cách đọc vị không gian của người Nhật đóng vai trò lớn trong sự phát triển vượt bậc của Nhật Bản?
Cặp phạm trù đối lập:- Văn hoá nông nghiệp - Văn hoá du mục
- Văn hoá ý tại ngôn ngoại - Văn hoá ý tại ngôn nội
- Chủ nghĩa toàn thể - Chủ nghĩa cá nhân