HỌC VIÊN TRƯƠNG THỊ LAM HÀ
Tên đề tài: Nhà ở truyền thống Đồng Tháp Mười dưới góc nhìn văn hóa
Hướng dẫn khoa học: TS. Đinh Thị Dung
Hội đồng chấm luận văn gồm:
Chủ tịch: GS.TSKH. Trần Ngọc Thêm (Trường ĐH KHXH&NV – ĐHQG TP.HCM)
Thư ký: TS. Phú Văn Hẳn Viện Phát triển bền vững vùng Nam Bộ)
Phản biện 1: PGS.TS. Phan An (Viện Phát triển bền vững vùng Nam Bộ)
Phản biện 2: TS Hùynh Quốc Thắng (Trường CĐ Văn hóa nghệ thuật TP.HCM)
Ủy viên: TS. Đinh Thị Dung (Trường ĐH KHXH&NV – ĐHQG TP.HCM)
Điểm trung bình: 9,6
Bố cục luận văn:
DẪN NHẬP 5
CHƯƠNG I: CƠ SỞ LÝ LUẬN VÀ THỰC TIỄN 13
1. 1. Cơ sở lý luận 13
1.1.1. Văn hóa cư trú 13
1.1.2. Văn hóa kiến trúc 15
1.2. Cơ sở thực tiễn 20
1.2.1. Chủ thể 20
1.2.2. Đặc điểm địa - văn hóa 25
1.2.3. Đặc điểm sử - văn hóa 29
CHƯƠNG II: DẤU ẤN CỦA MÔI TRƯỜNG TỰ NHIÊN VÀ XÃ HỘI TRONG NHÀ Ở TRUYỀN THỐNG ĐỒNG THÁP MƯỜI 34
2.1. Dấu ấn của ứng xử với môi trường tự nhiên 34
2.1.1. Trong sử dụng vật liệu xây dựng nhà 34
2.1.2. Trong lựa chọn vị trí xây dựng nhà 41
2.1.3. Trong cấu trúc, cách thức xây dựng nhà 46
2.1.4. Trong bố cục tổng thể khuôn viên ngôi nhà 53
2.2. Dấu ấn của ứng xử với môi trường xã hội 62
2.2.1. Trong quan niệm về ngôi nhà 62
2.2.2. Trong cách thức tổ chức đời sống cá nhân trong ngôi nhà 64
2.2.3. Trong quan hệ với cộng đồng về mặt cư trú 70
CHƯƠNG III: NHẬN DIỆN VĂN HÓA ĐỒNG THÁP MƯỜI QUA NHÀ Ở TRUYỀN THỐNG 75
3.1. Tính hài hòa 75
3.1.1. Tính hài hòa giữa thiên nhiên – kiến trúc – con người 76
3.1.2. Triết lý quân bình âm dương, thiên về âm tính 78
3.2. Tính linh hoạt 85
3.2.1. Khả năng thích nghi cao với hoàn cảnh sống 85
3.2.2. Khả năng biến hóa linh hoạt trong việc thiết kế và sử dụng không gian 90
3.2.3. Tính mở qua kiến trúc mở và lối ứng xử mở 96
3.3. Tính dung hợp 100
3.3.1. Điều kiện hình thành tính dung hợp trong văn hóa nhà ở Đồng Tháp Mười 100
3.3.2. Nhà ở Đồng Tháp Mười qua quá trình giao lưu, tiếp biến văn hóa 102
KẾT LUẬN 109
TÀI LIỆU THAM KHẢO 115
PHỤ LỤC 127
HỌC VIÊN NGUYỄN THỊ TUYẾT NGÂN
Tên đề tài: Hiện tượng nói dối từ góc nhìn văn hóa học
Hướng dẫn khoa học: TS. Đỗ Hương
Hội đồng chấm luận văn gồm:
Chủ tịch: PGS.TS. Phan Thu Hiền (Trường ĐH KHXH&NV – ĐHQG TP.HCM)
Thư ký: TS. Trần Long (Trường ĐH KHXH&NV – ĐHQG TP.HCM)
Phản biện 1: PGS.TS. Vũ Tình (Trường ĐH KHXH&NV – ĐHQG TP.HCM)
Phản biện 2: PGS. TS Tạ Văn Thành (Trường ĐH Dân lập Hùng Vương)
Ủy viên: TS. Đỗ Hương (Trường Đại học Sân khấu và Điện ảnh TP.HCM)
Điểm trung bình: 9,8
Bố cục luận văn:
MỤC LỤC 3
DANH MỤC CÁC BẢNG VÀ HÌNH 5
QUY ƯỚC TRÌNH BÀY 6
PHẦN MỞ ĐẦU 7
Chương 1: CƠ SỞ LÝ LUẬN VỀ NÓI DỐI 14
1.1. Khái niệm nói dối 14
1.1.1. Một số quan niệm về nói dối trên thế giới 14
1.1.2. Phân tích 15
1.1.3. Định nghĩa 17
1.2. Nhận diện hiện tượng nói dối 18
1.2.1. Hình thức ngôn từ: phân biệt nói dối với làm dối, lừa dối 18
1.2.2. Tính chất không đúng thực tế: phân biệt nói dối với nói lảng, giữ bí mật, nói nước đôi... 20
1.2.3. Động cơ cố ý che giấu sự thật: phân biệt nói dối với nói sai do ngộ nhận, nói dóc, nói vòng... 21
1.2.4. Tiểu kết 25
1.3. Các bình diện của nói dối 26
1.3.1. Nói dối xét theo phương thức giao tiếp 27
1.3.2. Nói dối xét theo đối tượng tham gia giao tiếp 28
1.3.3. Nói dối xét theo tình huống giao tiếp 31
1.4. Nguồn gốc của nói dối 33
1.4.1. Các tiền đề dẫn đến nói dối 33
1.4.2. Điều kiện để nói dối 40
1.5. Tiểu kết 43
Chương 2: MẶT PHI VĂN HÓA CỦA NÓI DỐI 45
2.1. Nói dối nhìn từ giá trị, văn hóa, tâm lý và đạo đức 45
2.1.1. Nói dối nhìn từ giá trị và văn hoá 45
2.1.2. Nói dối nhìn từ tâm lý 47
2.1.3. Nói dối nhìn từ đạo đức 52
2.2. Một số ngành nghề có liên quan đến mặt phi văn hóa của nói dối 57
2.2.1. Kinh doanh 58
2.2.2. Kế toán 63
2.2.3. Báo chí 67
2.2.4. Dịch vụ truyền thông 74
2.3. Văn hoá đối phó với nói dối 77
2.3.1. Biện pháp phòng ngừa nói dối 77
2.3.2. Biện pháp phát hiện nói dối 84
2.4. Tiểu kết 91
Chương 3: MẶT VĂN HÓA CỦA NÓI DỐI 92
3.1. Nói dối trong hệ thống giao tiếp và tính hai mặt của nó 92
3.1.1. Nói dối trong hệ thống giao tiếp 92
3.1.2. Tính hai mặt của nói dối 94
3.2. Một số ngành nghề có liên quan đến mặt văn hóa của nói dối 98
3.2.1. Lãnh đạo - quản lý 99
3.2.2. Ngoại giao 107
3.2.3. Quân sự 108
3.2.4. Y tế 112
3.3. Văn hoá tận dụng nói dối 116
3.3.1. Các chức năng của nói dối 117
3.3.2. Giáo dục nói dối 123
3.4. Văn hoá lưu luyến nói dối 125
3.4.1. Lễ hội nói dối 125
3.4.2. Biểu tượng nói dối 130
3.5. Nói dối trong thời đại toàn cầu hóa 138
3.6. Tiểu kết 149
KẾT LUẬN 152
TÀI LIỆU THAM KHẢO 157
TÀI LIỆU TRA CỨU 166
TƯ LIỆU KHẢO SÁT 167